Thứ Năm, 12 tháng 7, 2018

Chuyện chưa kể về trung đội tình nguyện Antifa tại Syria. (12/7)

(Trích bài viết đang tham khảo BTV Soha.vn - Nếu không sẽ đăng trên Blog)


Lần đầu tiên tôi gặp Karim Franceschi vào tháng 11 năm 2016, trên một ngọn đồi nằm ở đông bắc Syria, tại một căn cứ xa xôi được gọi là “Học viện”. 

Đó là một cơ sở chế biến dầu cũ đã được cải tạo thành một trại huấn luyện cho các tình nguyện viên đến từ Hoa Kỳ và Châu Âu, những người chuẩn bị tham chiến chống lại tổ chức khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS) sát cánh với các chiến binh người Kurd.

Nhiều người trong số họ là những cựu chiến binh của Quân đoàn Lê dương Pháp hoặc cựu quân nhân Hoa Kỳ đã tham chiến trong các cuộc chiến tranh ở Iraq và Afghanistan, nhưng ít nhất một nửa trong số họ là những người cánh tả như Franceschi, một người cộng sản Ý đeo một huy hiệu hình Mao Trạch Đông trên ve áo ngụy trang.
 
Anh là một trong những người đầu tiên tình nguyện đến Syria, vào tháng 10 năm 2014. Tại thời điểm chúng tôi gặp nhau, anh đã tham chiến nhiều hơn bất kỳ tình nguyện viên phương Tây nào khác.

Ở tuổi 28, Franceschi cao lớn, rám nắng và để râu với một hình thức khá ôn hoà. Khi được hỏi, anh mơ hồ về dân tộc, nhưng tôi có thể miêu tả anh ta được sinh ra ở Casablanca trong một gia đình có mẹ là người Ma-rốc và cha là người Ý, anh lớn lên trong một căn hộ tập thể tại nước Ý. 

Franceschi đã từng làm việc trong ngành xây dựng, nhưng cũng tỏ ra hiểu biết về tiền ảo và lập trình máy tính. 
Anh thông thạo 6 ngôn ngữ và nói tiếng Anh với một giọng không thể bắt chước của Địa Trung Hải. 

Các tình nguyện viên dành nhiều thời gian ngồi quanh ấm trà,hút thuốc lá và lắng nghe Franceschi nói về sự hủy diệt của chủ nghĩa tư bản, được gia vị với các yếu tố có tính chất mâu thuẫn trong cuộc Nội chiến Syria, điều đó khiến người nghe rất dễ dàng để rơi vào sự ảnh hưởng khuynh hướng chính trị của anh.

"Xã hội tư bản là một xã hội tồi tệ", anh nói, "Nó tồi tệ như xã hội Ai Cập cổ đại với các kim tự tháp và Pharaon. Chúng ta chiến đấu ở Rojava là một sự tìm kiếm chủ nghĩa xã hội.”...

(Còn tiếp)





Thứ Tư, 11 tháng 7, 2018

Hải quân Nga có thể hiện đại hoá, nhưng nó sẽ bắt đầu một cuộc chạy đua điên rồ. (11/7)

(Bài đã đăng trên SOHA.VN)

Chú thích ảnh: Đô đốc Kuznetsov 33 tuổi là tàu sân bay duy nhất của Hải quân Nga. 
Hải quân nước này có kế hoạch đóng ba chiếc mới, nhưng ngành công nghiệp đóng tàu của Nga có thể không hoàn thành được nhiệm vụ.



Từ lâu hạm đội Nga bị coi là “gỉ nhiều hơn là sẵn sàng”, người Nga đang vất vả và cố gắng trở lại các biển nước sâu. 
Tại cuộc họp giữa tháng 5 với các nhà lãnh đạo ngành công nghiệp quân sự và quốc phòng tại thành phố Sochi, Tổng thống Nga Vladimir Putin đã ca ngợi vai trò của hải quân trong việc thực thi bảo vệ các lợi ích của Nga ở nước ngoài và tuyên bố rằng các tài sản (tàu thuyền) của hải quân sẽ vẫn còn ở vùng biển quanh Syria.

"Các tàu chiến của chúng tôi trang bị tên lửa hành trình Kalibr sẽ hiện diện như một chiếc đồng hồ quân sự chạy không ngừng".

Ngành công nghiệp quân sự Nga thì thích thú với dòng vốn khổng lồ để xây dựng hải quân và điện Kremlin đang tích hợp sức mạnh hải quân vào chính sách đối ngoại của nó.

Một so sánh về tương quan Hải quân Nga - Mỹ đáng suy ngẫm.

Bài phát biểu của Tổng thống Vladimir Putin vào đầu tháng 3 năm 2018 đã cho thấy một loạt các khả năng hạt nhân mới, từ các tên lửa hành trình với phạm vi gần như không giới hạn và các phương tiện không người lái hoạt động với phạm vi phi thường, cùng với khả năng về tốc độ và khả năng thâm nhập chưa từng có. 

Không có nghi ngờ gì về bài phát biểu đánh bóng danh tiếng của Putin về sự dẻo dai trước cuộc bầu cử, những tiết lộ này sẽ mang lại cho các chiến lược gia phương Tây rất nhiều điều để nói khi Chiến tranh Lạnh mới kết thúc khoảng 3 thập kỷ.

Tuy nhiên, những tiết lộ ấn tượng này không thể che đậy những tương tác hàng ngày giữa các lực lượng Nga và Hoa Kỳ, một việc cần thiết để tránh các sự việc có thể dẫn tới khủng hoảng hoặc tệ hơn - một cuộc chiến.

Dọc theo vùng biển bao quanh nước Nga, căng thẳng tiếp tục leo thang. Các tàu chiến của Nga đã tiến vào biển Baltic vào ngày 20 tháng 2, và vào tháng 1, tin tức Nga đã báo cáo rằng một máy bay Mỹ đã thực hiện một cuộc do thám dọc theo biên giới Biển Đen của Nga trong vùng lân cận Kerch, Sochi và Crimea. 
Cùng lúc, có thông báo rằng hai tàu khu trục Hải quân Hoa Kỳ tuần tra ở Biển Đen. 
Có thể đoán trước rằng truyền thông Nga đã chỉ trích mãnh liệt việc triển khai này, cho thấy rằng đây là một khiêu khích tương tự như những gì đã xảy ra trong Chiến tranh Lạnh.

Đặc biệt, họ dường như không được quan tâm đến lời đề nghị rõ ràng của người phát ngôn của Lầu Năm Góc rằng Moscow nên quen với sự hiện diện của quân đội Mỹ trong khu vực đó. 

Một phân tích của Nga trích dẫn một nhà bình luận nước ngoài, giải thích rằng “… nếu tình hình xấu đi, đáy Biển Đen có thể trở thành nghĩa trang cho các tàu khu trục Mỹ”.

Bỏ qua những lời nói hùng biện giữa những động tác leo thang, một bài báo ngắn đáng chú ý xuất hiện trên Tạp chí Hải quân Nga vào Ngày Valentine 14/2/2018.

Bài viết này báo cáo ước tính hàng năm về sức mạnh chiến đấu của hạm đội Nga so với sức mạnh của Hải quân Hoa Kỳ. 

Điều này không hoàn toàn không nên so sánh với các báo cáo của Liên Xô về năng lực quân sự của thập niên 1980, nhưng thật thú vị khi thấy các nhà chiến lược hải quân Nga đánh giá sự cân bằng hải quân như thế nào. 
Điểm mấu chốt hấp dẫn là báo cáo này đặt sức mạnh chiến đấu của hạm đội Nga tương đương 47% của Hải quân Hoa Kỳ. 
Theo bài báo năm 2017  “...đội tàu chiến của Nga không chỉ thành công trong việc duy trì vị trí của nó, mà còn tăng cường vị trí của nó đối với Hải quân Hoa Kỳ”.
Con số này đã biến động đáng kể trong những năm gần đây, theo một đồ thị đầy màu sắc trong bài viết, đạt tới 63% trong năm 2010, nhưng sau đó giảm khá mạnh và đạt mức thấp 42% trong năm 2012 trước khi bắt đầu tăng chậm lên con số hiện tại ngoại trừ một sự sụt giảm lớn trong giai đoạn 2014–15. 

Những vấn đề này không được giải thích chi tiết trong bài viết, nhưng có khả năng là kết quả của vấn đề “khối u lỗi thời” đã cản trở Hải quân Nga trong nhiều thập kỷ khi các tàu chiến đóng từ thời Xô viết kết thúc thời gian phục vụ.
Một phương pháp tương đối rõ ràng và đơn giản để tính toán những con số này được cung cấp áp dụng trọng lượng chiến đấu cho từng loại tàu. 
Ví dụ, tàu ngầm tấn công hạt nhân (SSN) có giá trị chiến đấu là 5, trong khi các hộ tống hạm có giá trị chỉ bằng 1.

Liên quan đến bài báo năm 2017, ghi nhận với một số thất vọng:
 "Than ôi, vào năm 2017, ngành công nghiệp đóng tàu quân sự đã làm rất ít để làm hài lòng Hải quân Nga"

Các tàu mới được giao là một tàu khu trục mới Đô đốc Makarov, và một tàu hộ tống Sovershenyi.

Ngược lại, bài báo lưu ý rằng vào năm 2017, Hải quân Hoa Kỳ đã nhận được một tàu sân bay lớp Ford mới, hai tàu khu trục lớp Burke, hai tàu ngầm tấn công hạt nhân Virginia và ba tàu chiến littoral (LCS). 
Các báo cáo truyền thông khác của Nga đã làm người Nga chết đứng ở một tình huống mà Mỹ đóng 8 tàu ​​chiến, trong đó có một số lớp rất mạnh, trong khi Nga chỉ sản xuất 2 tàu tương đối nhỏ. 
Bài báo cũng lưu ý rằng hạm đội của Nga nhận được hai tàu ngầm tên lửa đạn đạo (SSBNs) sau hiện đại hóa, Ryazan và Tula. 

Các tác giả bài báo thừa nhận rằng những con số như vậy sẽ làm sự sụt giảm kỳ vọng của người Nga đối với vị trí tương đối của hạm đội Nga, ngoại trừ việc “dữ liệu được thu thập rộng rãi trên báo chí về Hải quân Hoa Kỳ” nên các biên tập viên đã có thể “sửa chữa” bằng cách cho trừ đi các tàu Hải quân Mỹ đi vào bãi niêm cất.

Thay đổi các số liệu là một cách tiếp cận để làm cho sự "cân bằng" hơi ảm đạm trông thuận lợi hơn cho Nga. Nhưng triển vọng cho năm 2018 không phải là tốt hơn, theo phân tích của tờ báo Nga.

Vào thời điểm đó, báo cáo này so sánh sức mạnh hạm đội Nga và Mỹ đưa ra một quan sát thú vị cuối cùng: "Trong vài năm qua, Hải quân Trung Quốc đã trải qua một cuộc cải tổ tích cực." Tuy nhiên, không có so sánh rõ ràng được thực hiện bởi vì, theo các tác giả: “… Bắc Kinh cố gắng giữ kín về các chương trình xây dựng tàu chiến, do đó đánh giá khách quan tiềm năng chiến đấu của hạm đội Trung Quốc dường như không thể”. 
Vì vậy, có vẻ như không chỉ những người Mỹ bị thất vọng bởi sự thiếu minh bạch quân sự của Trung Quốc.

Người Mỹ bị “tự kỷ ám thị” về sức mạnh của Gấu Nga.

Nếu chúng ta trở lại chủ đề trung tâm của sự cạnh tranh quân sự Nga-Mỹ, người ta sẽ hỏi tại sao Hoa Kỳ lại lo ngại về một Hải quân Nga tự nhận rằng chỉ bằng một nửa sức mạnh chiến đấu của Hải quân Hoa Kỳ. 

Tất nhiên, không có bằng chứng nghiêm túc nào để nghĩ rằng trong một cuộc xung đột hải quân với Hoa Kỳ thì Hải quân Trung Quốc sẽ đến giải cứu người Nga. 

Tuy nhiên, phía sau Hải quân Mỹ chắc chắn sẽ là lực lượng hải quân lớn của Nhật Bản, hải quân cỡ trung được trang bị các tàu ngầm hạt nhân của Anh, cũng như các hạm đội hải quân nhỏ và rất linh hoạt, như Na Uy hoặc Hà Lan. 

Đó là chưa tính đến việc hải quân các nước không thuộc NATO như Thụy Điển, có khả năng cao đứng về phía NATO trong bất kỳ cuộc chiến tranh trong tương lai xảy ra tại châu Âu. 

Điểm mấu chốt là Hải quân Nga đã bị đẩy
đến giới hạn. Một số người ủng hộ khởi động một cuộc Chiến tranh Lạnh kiểu mới chắc chắn muốn thấy con Gấu Nga trở nên nguy hiểm hơn, nhưng nó không phải là thực tế. 

Sức mạnh quân sự của Nga tất nhiên
không nên đánh giá thấp. Nhưng với những tỷ lệ so sánh kể trên, người ta gần như có thể cảm nhận được sự bất an (và hoang tưởng) trong các kế hoạch chiến lược quân sự hiện đại của Nga.

Những tuyên bố của người Nga có thể giải thích là một phần sự yêu thích rõ ràng của Putin đối với các loại vũ khí hạt nhân mới hay vũ khí mới sáng tạo.

Người ta tự hỏi liệu những người chống Nga ở Hoa Kỳ và phương Tây nói chung đã hoàn toàn suy nghĩ thông suốt về các tác động của việc bắt tay vào một cuộc chiến tranh lạnh mới với Nga (và đồng thời với Trung Quốc). 

Người Mỹ, mặt khác cũng “tự kỷ ám thị” về mối đe doạ của người Nga mà không có một cuộc đối thoại đầy đủ và hợp lý hợp tình giữa hai bên.
Điều này trở nên rõ ràng trước công luận sau khi các e-mail chính phủ Mỹ bị rò rỉ trên mạng xã hội đã thể hiện mối quan hệ Mỹ-Nga căng thẳng đến mức không thể giải thích được trong nhiều thập kỷ. 

Sự cực đoan này có thể không đe dọa toàn bộ thế giới về một cuộc xung đột địa chính trị, nhưng chắc chắn sẽ lãng phí một số tiền lớn cho quốc phòng và khiến con cháu của chúng ta sẽ hỏi lại chúng ta lúc này đang nghĩ cái gì? 



Chủ Nhật, 8 tháng 7, 2018

Cờ giả bị lật mặt - BBC đưa tin không có Sarin cũng chẳng có Clo cấp vũ khí ở Douma (9/7)

BBC: OPCW tuần trước tuyên bố không có khí Sarin sử dụng tại Douma, họ tìm ra một số dấu vết của Clorine.

*** Clorine là loại hoá chất khử trùng được dùng rộng rãi trong xử lý nước sạch.



Báo cáo tạm thời của Tổ chức Cấm vũ khí hóa học (OPCW) cho biết "nhiều hóa chất hữu cơ clo khác nhau" đã được tìm thấy nhưng không có bằng chứng về các tác nhân thần kinh.

Hàng chục thường dân bị chết trong cuộc tấn công vào thị trấn nổi loạn ở vùng Đông Ghouta gần Damascus.

Chính phủ Syria phủ nhận thực hiện bất kỳ cuộc tấn công vũ khí hóa học nào.

Sau vụ tấn công Douma, các máy bay chiến đấu của Mỹ, Anh và Pháp đã phát động các cuộc tấn công vào các mục tiêu quân sự của chính phủ.

OPCW gần đây đã được các quốc gia thành viên trao quyền mới để đặt chỉ ra những người chịu trách nhiệm về việc sử dụng vũ khí hóa học. Cuộc điều tra cuộc tấn công Douma đang tiếp diễn.

Các chuyên gia y tế ở Douma đã báo cáo vào ngày 7 tháng Tư rằng hơn 500 bệnh nhân đã được đưa đến các cơ sở y tế với các triệu chứng cho thấy tiếp xúc với một tác nhân hóa học.

Nhân viên cứu hộ cũng báo cáo một mùi Clo mạnh mẽ trong không khí sau một cuộc không kích nhắm vào hai địa điểm ở Douma.

OPCW đã gửi một nhiệm vụ tìm hiểu thực tế cho Douma khoảng một tuần sau đó.

Cùng với dư lượng thuốc nổ, các hóa chất hữu cơ clo hóa khác nhau đã được tìm thấy trong các mẫu từ hai địa điểm," báo cáo sơ bộ cho biết.

"Nhóm làm việc hiểu rõ tầm quan trọng của những kết quả này. Nhóm FFM (tìm kiếm thực tế) sẽ tiếp tục công việc của mình để đưa ra kết luận cuối cùng."

Báo cáo cho biết hai mẫu từ bình gas thu hồi tại hiện trường được thử nghiệm dương tính với clo.

Sau cuộc tấn công, một cuộc điều tra của Liên Hợp Quốc cho biết bằng chứng chỉ ra việc sử dụng clo nhưng một số người đã biểu lộ các triệu chứng giống như tiếp xúc với một tác nhân thần kinh.

Tuy nhiên, báo cáo của OPCW nói rằng "không có các tác nhân thần kinh organophosphorous hoặc các sản phẩm thoái hóa của chúng được phát hiện" tại các địa điểm lấy mẫu.

Cuộc bao vây 5 năm Đông Ghouta, một vùng nông nghiệp bên ngoài thủ đô nơi có ít nhất 265.000 thường dân sinh sống, là dài nhất trong lịch sử hiện đại.

Nó kết thúc vào tháng 4, sau một cuộc tấn công kéo dài hai tháng do các lực lượng chính phủ được hỗ trợ bởi các cuộc không kích của Nga, đã tàn phá nhà cửa, bệnh viện và báo cáo đã khiến hơn 1.700 người đàn ông, phụ nữ và trẻ em tử vong


Quân đội Syria chiếm xe bọc thép Mỹ viện trợ cho FSA (8/7)

Vào ngày 7/7, Kênh truyền hình Ả Rập Syria (SANA) đã công bố hình ảnh một số xe bọc thép, bị bắt sống bởi Quân đội Ả Rập Syria (SAA) tại cửa khẩu biên giới Nasib ở phía tây

tỉnh Daraa.

Trong số chiến lợi phẩm này, có tới 
4 xe bọc thép chở quân OT-64 SKOT (APC), được chế tạo tại Ba Lan và Tiệp Khắc (cũ).
Mặc dù Quân đội Syria trước chiến tranh đã có trong trang bị một số xe loại này, các chuyên gia quân sự khẳng định các xe bọc thép chiến lợi phẩm ở Nasib đã được Phòng Chiến dịch Quân sự Hoa Kỳ (MOC) ở Jordan cung cấp cho phe đối lập Quân đội Syria Tự do (FSA).

Chú thích ảnh: Xe bọc thép OT-64 SKOT chiến lợi phẩm tại Nasib.


Vào ngày 22/5/2017, các nhiếp ảnh gia Thổ Nhĩ Kỳ Alper Böler và Yörük Işık đã chụp một số hình ảnh tàu chở hàng Đan Mạch “Hanne Danica” mang theo xe bọc thép OT-64 SKOT APC đi qua eo biển Bosphorus trên đường đến Kênh đào Suez. 


Chú thích ảnh: Xe bọc thép OT-64 SKOT do Mỹ viện trợ FSA tại Daraa đi qua eo Bosphorus năm 2017.
Con tàu này sau đó đã đó đến cảng Aqaba của Jordan. Và các xe APC kể trên được nhận ra cùng với phiến quân FSA ở Daraa.

Quân đội Syria cũng chiếm được ít nhất 3 xe bọc thép MT-LB sản xuất tại Liên Xô. Loại xe này chưa bao giờ được quân đội Syria sử dụng ở miền nam Syria trước đây, dựa trên cấu hình nâng cấp thường thấy của Ba Lan cho thấy chúng cũng được cung cấp cho FSA bởi MOC.


Chú thích ảnh: Xe bọc thép MT-LB chiến lợi phẩm tại Nasib.

Cửa khẩu Nasib thực ra đã bị bỏ trống từ nhiều ngày trước khi Abu Sidra, chỉ huy tiểu đoàn phiến quân FSA phụ trách khu vực biên giới cùng binh lính đã bỏ lại trang bị chạy trốn đến trại tị nạn sát biên giới Jordan mang theo nhiều tiền mặt.

Trong những ngày tới, phiến quân FSA sẽ tiếp tục bàn giao lại các xe bọc thép, xe tăng dựa theo các điều khoản giao nộp vũ khí hạng nặng và trung cho quân đội đã ký vào ngày hôm qua, 7/7.

Theo một phân tích vào cuối năm 2017, Lầu Năm Góc thông qua MOC và một đội quân các nhà thầu và nhà thầu phụ (các công ty có liên quan tới buôn lậu vũ khí toàn cầu) để mua tới 2.2 tỷ Đô la vũ khí từ Đông Âu trang bị cho phiến quân FSA và Lực lượng dân chủ Syria (SDF) tại khắp các chiến trường trên lãnh thổ Syria.

Các nhà máy vũ khí trên khắp vùng Balkan và Đông Âu đã làm việc hết sức mình để cung cấp cho cuộc nội 
chiến đang diễn ra tại Syria tuy nhiên không thể đáp ứng nhu cầu. 
Vì vậy, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ đã phải chấp nhận các nhà cung cấp mới như Kazakhstan, Georgia và Ukraine để bổ sung vũ khí trang bị của một cuộc chiến tranh uỷ nhiệm.

Tuy nhiên, kết quả sau hơn 7 năm của chiến tranh Syria cho thấy, vũ khí trang bị là một yếu tố quan trọng nhưng không phải quyết định chiến thắng. Chỉ với quân sự đơn thuần sẽ không thể kết thúc một cuộc nội chiến. Đấu tranh vũ trang kết hợp với đấu tranh chính trị mới là giải pháp tiên quyết trong một cuộc nội chiến kéo dài và đẫm máu.

Qatar và UAE chính thức tham chiến tại Afghanistan. (8/7)

Ảnh minh hoạ:


Tờ Washington Times trích lời một quan chức cấp cao trong chính quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump nói rằng một quyết định chính thức sẽ được ban hành lần đầu tiên vào tuần tới về Qatar và UAE.

Quan chức nói trên, người đã yêu cầu giấu tên, nói rằng trong cuộc họp cấp Bộ trưởng của Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO), dự kiến diễn ra tại Brussels vào tuần tới, NATO sẽ
chính thức đồng ý với sự tham gia của UAE và Qatar tham chiến trong thành phần lực lượng quốc tế ở Afghanistan. 
Các chuyên gia quân sự Qatar và UAE sẽ đào tạo và huấn luyện các lực lượng đa quốc gia và tư vấn cho lực lượng Afghanistan, nhằm sớm kết thúc cuộc xung đột dài nhất trong lịch sử can thiệp trên thế giới của Hoa Kỳ. 

Ngoài ra, nguồn tin cho biết các hành động đầu tiên của Qatar và các lực lượng mặt đất UAE ở Tây Nam Á sẽ là một phần của kế hoạch tổng thể  tăng cường binh lực của các lực lượng quốc tế ở Afghanistan, theo nhiệm vụ tham mưu quân sự do NATO chỉ đạo.

Quan chức này từ chối cung cấp chi tiết về số lượng các lực lượng mặt đất mà UAE và Qatar
sẽ đóng góp trong những nỗ lực tại Afghanistan, và kế hoạch dự kiến chi tiết hoạt động của lực lượng NATO tại Afghanistan là gì.    

Các báo cáo quân sự đã chỉ ra rằng các máy bay của hai nước Trung Đông đã hỗ trợ chở hàng tiếp vận từ nguồn cung cấp đến và đi Afghanistan.
Hoạt động này hỗ trợ của các lực lượng Mỹ và các lực lượng NATO kể từ tháng 1 năm 2018 với mục đích " Cung cấp hỗ trợ hậu cần cho các chiến dịch chống khủng bố của Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương NATO", theo một tuyên bố của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng James Mattis trong cuộc đối thoại chiến lược đầu tiên giữa Hoa Kỳ và Qatar được tổ chức ở Washington. 

Tuy nhiên, việc hai nước triển khai các lực lượng mặt đất để hỗ trợ các lực lượng quốc gia ở Afghanistan sẽ là lần đầu tiên trong cuộc chiến đang diễn ra.

Hai nước Trung Đông gia nhập liên minh Mỹ tại Afghanistan trong bối cảnh các áp lực ngoại giao liên tục từ Arab Saudi, UAE, Bahrain và Ai Cập tới mức ra quyết định chung cắt đứt quan hệ ngoại giao và kinh tế với Qatar vào ngày 5/6 năm ngoái vì cáo buộc hỗ trợ khủng bố.

Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2018

Phe đối lập tại Đông Daraa chấp nhận đầu hàng (7/7)

(Bài đăng trên SOHA.VN)
Trung tâm hoà giải Nga: Các nhóm vũ trang đối lập Syria tại Daraa đồng ý đầu hàng và bàn giao vũ khí.

Trung tâm hòa giải Nga cho biết, một thỏa thuận ngừng bắn và đồng thuận để người tị nạn Syria đang trong các lán trại dọc biên giới với Jordan đã được thống nhất với lãnh đạo của các nhóm vũ trang đối lập ở tỉnh Daraa của Syria

Trung tâm hòa giải của Nga cũng cho biết thêm rằng lãnh đạo của các nhóm vũ trang cũng đồng ý đầu hàng, giao nộp vũ khí và chấp nhận chấm dứt các hành động 
thù địch.

"Kết quả của các cuộc đàm phán, dưới sự trung gian của Trung tâm hòa giải Nga với lãnh đạo của các nhóm vũ trang đối lập ở tỉnh Daraa đã kết thúc với một thỏa thuận về các vấn đề sau: chấm dứt thù địch, bắt đầu giao nộp vũ khí hạng nặng và trung bình trong tất cả các khu dân cư đang nằm dưới sự kiểm soát của các nhóm vũ trang.”.

Theo Bộ Quốc phòng Nga, các bên cũng đã nhất trí về việc ân xá hóa các chiến binh đối lập, và sơ tán các chiến binh không muốn ở lại Daraa và các thành viên gia đình của họ, đến tỉnh Idlib.
Ngoài ra, việc đảm bảo nối lại làm việc của các cơ quan hành chính Syria trên lãnh thổ đang được kiểm soát bởi các nhóm đối lập, hỗ trợ những người tị nạn Syria từ các lán trại dọc
biên giới với Jordan về nhà.

Vào ngày 6/7, Quân đội Syria tuyên bố họ đã giành lại quyền kiểm soát cửa khẩu Nasib trên tuyến biên giới Jordan sau một cuộc tấn công nhanh chóng.

Chú thích ảnh: Phát ngôn viên của đối lập tại tỉnh Daraa.

Về phía đối lập Quân đội Syria tự do (FSA), ngày hôm nay người phát ngôn của Phòng điều hành trung tâm của FSA ở nam Syria, "Ibrahim al-Jabbawi", tuyên bố một thỏa thuận đã thống nhất với phái đoàn Nga trong các khu vực phía đông Daraa.
Phát ngôn viên này cũng lưu ý rằng không còn cái gọi là "Phòng hoạt động trung tâm" của FSA nữa, hay nói cách khác là các nhóm đối lập không còn chỉ huy tác chiến chung nữa.

“Phòng hoạt động trung tâm” là một đơn vị do Mỹ-Jordan tư vấn và thiết lập để kết nối tất cả các phe phái trong nỗ lực tiến về Damascus. Chỉ huy của “Phòng” này cũng do Mỹ chỉ định.

Al-Jabbawi cho biết trong một thông cáo báo chí rằng một trong những điều khoản quan trọng nhất của thỏa thuận với phái đoàn Nga là việc bàn giao vũ khí hạng nặng và trung bình - đổi lại quân đội Syria sẽ rút ra khỏi một số làng để các Cựu đơn vị FSA (trở thành dân quân địa phương) tự quản trong cả ba khu vực phía đông, trung và tây tỉnh Daraa.

Phát ngôn viên này cũng nêu rõ khu vực "Nauwa" đến biên giới Golan (Tây Daraa - Thung lũng Yarmouk) không được tính vào bởi thỏa thuận, miêu tả sự giận dữ khi nói đây là “quy tắc của kẻ mạnh”, và lo ngại mối đe dọa quân sự của Nga sẽ buộc các phe phái ở đó ký những thỏa thuận khôg chấp nhận được.

Các phe phái đối lập nam Syria trước đó đã đạt được thỏa thuận với phái đoàn Nga bàn giao vũ khí hạng nặng và rút quân đội Syria ra khỏi 4 ngôi làng đã bị chiếm cách đây vài ngày và kế hoạch di tản cho những chiến binh muốn về Tây bắc Syria.

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2018

Người Mỹ rút quân khỏi căn cứ al-Tanf...và phần còn lại mà họ chiếm đóng ở Syria : Tiên tri của người Nga. (6/7)

(Bài đăng trên SOHA.VN)

Người Mỹ sẽ rút quân khỏi Syria trong 6 tháng tới.

Ảnh minh hoạ:

Trong một buổi làm việc giữa Nga và các quan chức chính phủ Syria tại thủ đô Damascus.
Các Cố vấn Nga đã khẳng định rằng các lực lượng Mỹ sẽ rút khỏi căn cứ al-Tanf nằm ở biên giới Syria - Jordan và cũng sẽ hoàn toàn rút khỏi Đông Bắc Syria (vùng lãnh thổ thuộc hai tỉnh al-Hasaka và Deir-Ezzour) trong sáu tháng tới.

Theo các phân tích của văn phòng cố vấn Nga tại Damascus, Tổng thống Mỹ Donald Trump đang gây sức ép cho các quan chức chính phủ Hoa Kỳ phê duyệt kế hoạch rút bớt quân tại Syria.

Mặc dù theo phân tích của người Nga về sự hạn chế kiến thức và chính sách đối ngoại của Trump sẽ gây hậu quả khôn lường trên bình diện quốc tế.
Tuy nhiên, về vấn đề người Mỹ ở Syria. Trump đã thể hiện ra mặt rằng ông không tìm ra được bất kỳ yếu tố nào đủ sức thuyết phục để giữ chân người Mỹ trong một khu vực thù địch và khó lường như vậy. Chính diễn biến bất lợi trong tương lai tại đó sẽ ảnh hưởng tới chính trường Mỹ.

Nỗi lo sợ lớn nhất của Trump khi các lực lượng đặc biệt của Hoa Kỳ được triển khai ở phía bắc Syria và ở Iraq trở về "trong quan tài kẽm". 

Chắc chắn Trump sẽ ở thế khó khi đưa ra bất kỳ lời giải thích nào cho việc tiếp tục duy trì các lực lượng chiếm đóng Mỹ tại Levant (vùng đất bao gồm 3 nước Lebanon-Syria-Iraq) sau khi đánh bại IS (nhóm khủng bố "Nhà nước Hồi giáo" tự xưng) hay tàn quân của chúng ở Syria và Iraq. 

Ngoài ra, Trump nhận thấy rằng sự thù địch với các lực lượng Hoa Kỳ ở Iraq đang gia tăng: 
Lực lượng an ninh bán vũ trang PMU Iraq (Tiếng Arab: Hashd al-Sha'bi) thề sẽ trả thù nhằm vào lực lượng Hoa Kỳ sau sự việc không kích của các máy bay “không xác định được danh tính” (được cho là không quân Israel) vào các vị trí chỉ huy và kiểm soát của PMU tại  biên giới Iraq-Syria trong khi PMU đang ngăn chặn và tiêu diệt các nhóm khủng bố IS từ Syria băng qua Iraq.

Ảnh minh hoạ:  Căn cứ của PMU Iraq bị không kích.

Các nguồn tin cho biết thêm rằng Tổng thống Trump chưa sẵn sàng (bất chấp sự ủng hộ nhiệt tình của ông đối với nhà nước Israel ) để các lực lượng Mỹ phải trả giá của một trò chơi mà người Israel đã chơi rất xuất sắc trong nhiều thập kỷ qua.

Israel đang gây hấn và chấp nhận một số thiệt hại do tên lửa bắn từ Syria tới để đổi lấy hành động quân sự của Phương Tây chống lại nước láng giềng này. 

Các nguồn tin của Nga tham gia vào việc chuẩn bị hội nghị thượng đỉnh Putin-Trump, dự kiến ​​trong tháng 7 ở châu Âu, tin rằng Tổng thống Nga có thể đưa ra đầy đủ bảo đảm an ninh cho tổng thống Hoa Kỳ. Quân Mỹ sẽ rời khỏi Levant trước khi sa vào vũng lầy Syria-Iraq. 

Vấn đề then chốt để người Nga đạt được mục tiêu này là để Trump nắm giữ đủ các cam kết để đảm bảo sự an toàn của Israel (ít nhất là theo cách mà Trump chấp nhận được) đó là không có lực lượng Iran hay Hezbollah được triển khai trên chiến tuyến Syria - Israel năm 1974. 

Nhưng dĩ nhiên, người Nga không thể đảm bảo rằng Syria sẽ không yêu cầu chủ quyền của lãnh thổ bị chiếm đóng ở Cao nguyên Golan. 

Trước tới nay, Damascus không quan tâm đến việc đưa ra bất kỳ sự bảo đảm an ninh biên giới nào với Israel. 
Chính quyền Damascus đã tự đứng trên đôi chân của mình, không còn cần các đơn vị “đồng minh” ngoại quốc triển khai phòng thủ nữa, nhất là khi toàn bộ lãnh thổ Syria bị phe đối lập kiểm soát sau năm 2011 đã được giải phóng.

Tổng thống Syria Bashar al-Assad lúc này đã có thể tự tin vào ưu thế và kiểm soát của quân đội Syria suốt chiều dài đất nước.

Ngoại lệ duy nhất vẫn chỉ trên tuyến biên giới giữa Lebanon và Syria, sự hợp tác chặt chẽ của
các lực lượng trên mặt đất là cần thiết bởi cả hai bên đều muốn ngăn chặn việc buôn lậu vũ khí và các chiến binh thánh chiến thâm nhập.

Mỹ và Israel chấp nhận thất bại hay chưa? Điều gì sẽ xảy ra nếu người Mỹ ở lại Syria và Iraq lâu hơn?

Ảnh minh hoạ:

Nga cho rằng Mỹ và Israel đã chấp nhận thất bại của mục tiêu "thay đổi chế độ" ở Syria sau hơn 7 năm viện trợ "Trục kháng chiến" hàng tỷ đô la.

Trong khi đó, nhận thức chung của người dân Levant cho rằng chính quyền Obama đã cho phép IS phát triển mà không can thiệp để ngăn chặn, đã tạo ra một lực lượng bán vũ trang địa phương ở Iraq thù địch với Hoa Kỳ.

Người Mỹ có đầy đủ cơ sở để lo ngại rằng sự hiện diện của họ ở Syria trên biên giới với Iraq sẽ tạo thêm nhiều tổn thất trong mối quan hệ giữa Hoa Kỳ và chính phủ Iraq hiện tại đang được “kiểm soát” bởi Thủ tướng Haidar Abadi.

Các đe doạ về hành động quân sự nhằm vào người Mỹ được cảnh báo bởi đơn vị bán vũ trang Kataeb-Hezbollah trực thuộc PMU Iraq nhằm vào quân đội Hoa Kỳ. 
Đe doạ kể trên cũng được lãnh đạo Hezbollah-Lebanon nhắc đến, ông Sayed Hasan Nasrallah quan tâm nghiêm túc tới các nhân viên quân sự Hoa Kỳ.

Mục tiêu của người Mỹ là tránh trải nghiệm lại các cuộc nổi dậy từ 2003-2011 ( người Mỹ
bị tấn công bởi cả hai phe là Sunni và Shia khi chiếm đóng Iraq). 

Mặt khác, một cơ sở tái khẳng định rút quân của Hoa Kỳ là họ đang yêu cầu sự ủng hộ của Nga đối với sáng kiến ​​“đối phó thế kỷ” liên quan đến người Palestine. 

Nga tin rằng đây là một miếng bánh của Mỹ-Israel đưa ra để trao đổi Syria với Palestine, và điều đó là không thực tế. 

Nga không có quyền áp đặt đối với người Palestine một thỏa thuận mà chắc chắn họ sẽ bị thua thiệt. Ngoài ra, nếu Nga triển khai lực lượng thường xuyên ở Syria, người Nga sẽ cầm một lá bài tử.

Tầm quan trọng của Syria là do biên giới nối liền
với Israel, kết nối của dân tộc này với người Palestine và cả Iran lẫn Hezbollah. 

Nếu Nga lấy đi vị trí đặc quyền này của Syria ở Trung Đông, Moscow sẽ kiểm soát một quốc gia không có đòn bẩy phát triển . 

Mỹ và Nga đều biết rằng Trump đang sốt ruột chờ đợi các đơn vị của đối phương đồng ý rút quân khỏi Syria. Do đó, không có bất kỳ sự nhượng bộ nào mà Nga có trong một vị trí quyết định. 

Moscow vẫn muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp với Washington, ngay cả khi nhiều quan chức Nga đã quan tâm tới quan hệ với cả Damascus và Tehran. 

Cả Nga và Mỹ đều biết rằng các lực lượng kháng chiến Syria và Iraq sẽ chỉ theo đuổi một mục tiêu trong những năm tới: Tấn công lực lượng chiếm đóng Hoa Kỳ.

Quân đội Syria tái khởi động chiến dịch quân sự trên biên giới Syria-Jordan trong lúc Nga đàm phán vòng cuối với phiến quân. (6/7)

Trong ngày 5/7, Quân đội Ả Rập Syria tái triển khai một cuộc hành quân mới dọc theo biên giới Syria-Jordan trong vùng nông thôn phía nam tỉnh Daraa, cùng lúc với các cuộc đàm phán đã được phe đối lập chủ động đề nghị với người Nga sau một đợt gián đoạn gần đây.

Chú thích ảnh: Ngày 5/7, 9 đồn biên phòng trên biên giới với Jordan được kiểm soát và quân đội Syria chỉ còn cách cửa khẩu Nasib 6km.



Chỉ trong ngày, quân đội Syria đã kiểm soát 9 đồn biên phòng từ tay các phiến quân trong biên giới hành chính của tỉnh Daraa, sau khi kiểm soát 12 ngôi làng gần biên giới.

Lực lượng đặc biệt của Nga lộ diện tham chiến tại biên giới Syria - Jordan, chỉ còn vài giờ nữa sẽ kiểm soát cửa khẩu Nasib.

Trưa ngày 6/7, các kênh truyền thông Trung Đông đã đồng loạt đưa tin và ảnh các binh sĩ đặc nhiệm Nga tham chiến tại mũi tấn công dọc theo biên giới Syria - Jordan.

Chú thích ảnh:  Đặc nhiệm Nga đang hành tiến trong đội hình của Quân đội Syria dọc theo biên giới với Jordan.


Các lực lượng hỗn hợp Nga - Syria hiện đang di chuyển về phía thị trấn Mataiyeh trên con đường hướng tới cửa khẩu chính thức Nasib nối Syria với Jordan.
Nasib là cửa khẩu giao thương duy nhất giữa Jordan và Syria trước khi phiến quân chiếm được nó vào năm 2015.
Có tới 79 đồn biên phòng ở phía Syria dọc theo biên giới với Jordan, đó chỉ là những chốt gác nhỏ dọc theo đường biên giới gồm đa phần hoang mạc giữa hai nước, rất khó để tiếp cận hay thậm chí đi lại ở khu vực này. Điều này càng nêu bật vị trí quan trọng của cửa khẩu Nasib.
Việc tái kiểm soát Nasib là một mục tiêu chính và là một phần của chiến dịch Nam Syria trên một mặt trận rộng mà quân đội Syria đã khai chiến
cách đây hai tuần chống lại phiến quân ở tỉnh Daraa.
Trong ngày hôm nay 6/7, người dân tại làng Nasib sát bên cửa khẩu đã biểu tình, giơ cao lá cờ Syria và yêu cầu phiến quân phải rời khỏi khu vực. Như vậy là việc tái kiểm soát cửa khẩu sẽ diễn ra tương đối dễ dàng cho liên quân Nga - Syria.

Chú thích ảnh: Người dân tại làng Nasib, sát cửa khẩu đã cắm cờ Syria hôm nay.

Đặc nhiệm Tiger chiếm một vị trí quan trọng phía Đông thành phố Daraa, một cái bẫy chết người sắp được khép lại.

Trong khi mũi tấn công dọc theo biên giới Syria  - Jordan tiếp tục phát triển.
Đêm 5/7 rạng sáng ngày 6/7, một cuộc đàm phán bí mật giữa phiến quân đóng tại khu vực bao quanh làng Naymah và Lực lượng Tiger thuộc Không quân Syria đã diễn ra nhanh chóng và toàn bộ phiến quân chấp thuận hạ vũ khí đầu hàng.
Trước khi tiến vào kiểm soát làng Naymah, lực lượng Tiger kiểm soát ba căn cứ quân sự cũ và tiếp tục tiến chiếm một vị trí phía nam Naymah mà hoàn toàn không có thiệt hại.  

Chú thích ảnh: Vị trí làng Naymah và các khu vực lân cận.

Các đơn vị cơ giới của Lực lượng Tiger đã tổ chức phòng thủ tại các mũi lồi sâu trong khu vực phiến quân kiểm soát, trong khi các đơn vị pháo binh đã triển khai xung quanh Naymah.
Từ khu căn cứ chính của phiến quân tại phía Nam thành phố Daraa chỉ cách Naymah 3 km về phía tây.
Trong ngày hôm nay, các đơn vị pháo binh thuộc lực lượng Tiger đã bắt đầu khai hoả vào vị trí đối phương ở ngoại vi thành phố.
Việc kiểm soát Naymah có hai mục đích, cắt đường tiếp vận tới khu vực biên giới nơi mũi tấn công của Nga và Syria đang hành tiến và đánh phá các vị trí phòng thủ phía nam thành phố.
Nếu hai mũi tấn công của Lực lượng Tiger và Nga - Syria hợp vây tại Nasib, sẽ là dấu chấm hết cho hàng nghìn phiến quân đang phòng thủ khu vực phía Đông tỉnh Daraa.
Cho tới hiện tại, các đợt tấn công của Quân đội Syria vẫn diễn ra đúng theo kế hoạch của chiến dịch Nam Syria, với ba mục tiêu chính: Cửa khẩu Nasib, phía nam Thành phố Daraa và thung lũng Yarmouk sát cao nguyên Golan hiện vẫn đang bị Israel chiếm đóng.
Đài quan sát nhân quyền Syria (SOHR) cho biết hôm 5/7 rằng quân đội Syria đã mở rộng kiểm soát lên tới 67% diện tích tỉnh Daraa theo sau một chuỗi các cuộc tấn công liên tục.
Quân đội Syria ở Daraa đang chiến đấu với nhiều nhóm nổi dậy khác nhau, bao gồm cả Mặt trận al-Nusra liên kết với al-Qaida và các chiến binh Nhà nước Hồi giáo (IS).
Các trận đánh ở Daraa đã kéo dài hai tuần, là một phần trong quyết tâm của quân đội nhằm đánh tan phiến quân ở tỉnh biên giới quan trọng gần biên giới Jordan và từ các vùng lân cận ở vùng nông thôn Sweida và Quneitra ở miền nam Syria.

Phiến quân đề xuất nối lại hoà giải, liệu có quá muộn?

Cho đến nay, quân đội Syria đã thành công trong việc kiểm soát một số thị trấn và làng mạc ở vùng nông thôn phía đông của Daraa thông qua các hoạt động quân sự, trong khi một mặt trận khác diễn ra là đàm phán để kiểm soát các thị trấn khác mà không có giao tranh. Hàng loạt nhóm phiến quân đã hạ vũ khí và ngay lập tức tham gia thành phần các đơn vị chính phủ (quân đoàn 5) dưới kiểm soát của các cố vấn Nga.
SOHR cho biết hôm 5/7, cuộc đàm phán cho toàn bộ mặt trận Nam Syria đã được phiến quân đề xuất nối lại sau khi rút khỏi đàm phán một ngày trước đó với các đại biểu người Nga, đại diện cho chính phủ Syria.
Các cuộc đàm phán giữa Nga và phiến quân ở Daraa được hậu thuẫn bởi Jordan (một số lượng đáng kể các chiến binh phiến quân người Jordan đang tham chiến tại Daraa).
Các cuộc đàm phán chủ yếu nhằm mục đích thiết lập hòa giải với các phiến quân muốn quay trở lại dưới sự bảo trợ của chính phủ, và sơ tán các chiến binh khác không muốn hòa giải với chính phủ. Lãnh đạo của Mặt trận al-Nusra và các chiến binh IS đã từ chối tham gia đàm phán.
Sau một ngày đàm phán căng thẳng, ngày 6/7 đàm phán vẫn đang lâm vào thế bế tắc, khi phiến quân chấp thuận bàn giao vũ khí hạng nặng, nhưng theo từng giai đoạn và sau khi các cuộc tấn công của quân đội Syria ngừng lại. Phiến quân cũng yêu cầu một hành lang an toàn cho 6000 chiến binh và gia quyến được đi về Tây Bắc Syria với xe cộ, vũ khí trang bị hạng trung và nhẹ.
Tuy nhiên phía chính phủ Syria thể hiện quan điểm phiến quân phải hạ vũ khí ngay lập tức, được ân xá và cá nhân chiến binh phải được lựa chọn ở lại hay đi về Tây Bắc chứ không phải một phương án ra đi có tổ chức theo đề xuất của chỉ huy phiến quân.
Nếu tình hình vẫn tiếp tục xấu cho phiến quân trên chiến trường, chắc chắn các điều kiện do phía chính phủ đưa ra sẽ càng ngày càng ngặt nghèo hơn. Đàm phán có thể đổ vỡ và giao tranh sẽ tiếp tục phức tạp dẫn tới đổ máu không cần thiết.
Tái chiếm Daraa có ý nghĩa của một chiến thắng  tượng trưng cho Chính phủ Syria vì đây là nơi phát sinh chiến tranh năm 2011. 
Kiểm soát Daraa cũng là một chiến thắng chiến lược lớn cho quân đội Syria khi phiến quân không thể sử dụng biên giới Jordan để vận chuyển vũ khí và nhân lực tham chiến trong tương lai.

Thứ Hai, 2 tháng 7, 2018

IS đưa quân tham gia chiến đấu bên cạnh phe đối lập tại Daraa. (2/7)

Chú thích ảnh: Bản đồ mặt trận Nam Syria thuộc 3 tỉnh Sweida - Daraa và Quneitra hôm 30/6.

Hôm 30/6, các chiến binh khủng bố địa phương tại Tỉnh Daraa liên kết với IS (Khu vực nhóm này kiểm soát vẫn được miêu tả trên bản đồ là IS từ trước tới nay) Jaysh Khalid Bin Al-Waleed đã đưa quân từ thung lũng Yarmouk giáp biên giới Israel tham gia chiến đấu chống lại quân chính phủ cùng với các nhóm đối lập ở Nam Daraa (tin được xác nhận của cả hai bên tham chiến). 

Khoảng 50 chiến binh Jaysh Khalid đã ra khỏi thung lũng Yarmouk, tham gia chiến đấu tại mặt trận phía Nam thành phố Daraa. 

Nhóm chiến binh này cùng với các chiến binh đối lập đã gây thương vong lớn cho quân chính phủ tại khu vực này và khiến đà tấn công của chính phủ tại đây lâm vào thế bế tắc.

Đa phần trong số chiến binh này là dân thường mới gia nhập Jaysh Khalid trong những tháng gần đây và cựu chiến binh Quân đội Syria đào ngũ.

Nhiều khả năng Jaysh Khalid đã thương lượng với một số điều kiện có lợi cho chúng với phe đối lập để áp dụng ngừng bắn.

Quan điểm của Jaysh Khalid khi tham gia cuộc chiến là xét cho cùng thì nhóm này và phe đối lập đều là đồng hương Hawran (tên địa phương của tỉnh Daraa) và phải có một nỗ lực chung để chống lại kẻ thù chung.

Logic này khá dễ hiểu, một số lượng lớn các chiến binh và toàn bộ hệ thống chỉ huy của Jaysh Khalid trong thực tế không những là người Syria xuất thân từ thung lũng Yarmouk mà rộng hơn là cả Hawran. 
Người dân thung lũng Yarmouk vẫn xem Jaysh Khalid là một nhóm đối lập địa phương hơn là nhóm khủng bố quốc tế IS.

Tuy nhiên, con số chiến binh Jaysh Khalid tham chiến chỉ hạn chế ở hàng chục (trong khi quân số nhóm này tới hàng nghìn tên) là do một số trở ngại của các nhóm đối lập.

Nguồn tin trong Phòng chỉ huy tác chiến chung Saad Al-Bagha của phe đối lập tại Daraa cho biết:
“ Đề nghị hợp tác đã được đưa ra (cho các chiến binh Jaysh Khalid để tham chiến chống lại Quân đội Syria) nhưng những trở ngại từ cả hai phía đã khiến đề nghị này không thể thống nhất.”.

Cùng một nguồn tin xác nhận đã có một lệnh ngừng bắn giữa Jaysh Khalid và Phe đối lập. 

Nhóm khủng bố hiện đang kiểm soát gần như hoàn toàn liên minh đối lập tại Nam Syria - Hayyat Tahrir al-Sham (HTS) đã gửi một tin nhắn đến Jaysh Khalid thông qua các nhóm đối lập Hawran rằng nếu chiến binh Jaysh Khalid muốn tham gia vào cuộc chiến chống lại quân chính phủ Syria cần phải làm lễ sám hối và trải qua một khóa học luật Hồi giáo Sharia dưới sự hướng dẫn của các giáo sĩ do HTS chỉ định.

Trong một diễn biến khác, vòng đàm phán tiếp theo của chính phủ Syria và phe đối lập dưới trung gian của Nga sẽ diễn ra trong ngày 1/7 ngay sau khi vòng đầu tiên đổ vỡ ngày 30/6 (Phe đối lập từ chối tối hậu thư hạ vũ khí hoàn toàn và toàn bộ phải di chuyển về Idlib trừ HTS và Jaysh Khalid.).

Hiện tại, phe đối lập đang phải triệt thoái liên tục khỏi khu vực phía Đông tỉnh Daraa do áp lực dân sự và quân sự. 
Tuy nhiên trong những ngày tới khu vực này sẽ nổ ra một số giao tranh lớn tại các làng có đông chiến binh đối lập ngoan cố chống cự.

Tại phía Tây tỉnh Daraa, các mũi tấn công vẫn tiếp tục được triển khai.
Khoảng cách giữa tiền tuyến của quân chính phủ và Jaysh Khalid trong thung lũng Yarmouk đã giảm còn 4 km, đến mức phe đối lập tại Nam Daraa không còn một tuyến tiếp vận an toàn để chu cấp cho lực lượng đang đứng chân ở phía bắc của tỉnh Daraa và Quneitra.
Có khả năng là phe đối lập phải chấp nhận mượn đường tiếp vận của Jaysh Khalid hoặc triệt thoái hoàn toàn khỏi Tây Daraa.

Còn tại phía Nam Thành phố Daraa, giao tranh hiện tại đang ở thế bế tắc cho cả hai phía, cả hai bên đều không đủ lực lượng để đè bẹp đối phương do đang phải rải quân ra khắp tỉnh Daraa.
Tuy nhiên lợi thế đang nghiêng về phía quân chính phủ với quân số áp đảo và được hỗ trợ của không quân Nga.

Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

4 mặt trận trong khu vực giảm leo thang quân sự: Thực tế là ai đánh ai. (1/7)

(Bài đăng trên SOHA.VN)
Tác giả Evgeny Satanovsky, Xuất bản lần đầu trên tạp chí VPK ngày 18/6/2018 biên tập bởi DK.

Khi can thiệp vào cuộc nội chiến ở Syria, phân tích các
 yếu điểm của Chính phủ Damascus, lòng kiên trì của đối phương và dựa trên sự thận trọng và kinh nghiệm thu được ở Afghanistan và Chechnya. 
Người Nga có thái độ rất cảnh giác để không bị sa lầy vào một cuộc chiến tranh du kích trên quy mô lớn.

Chính phủ Syria, đã giành một loạt chiến thắng tại các khu vực đối lập bị bao vây như Đông Ghouta, Đông Qalamoun, Trại tị nạn Yarmouk và khu vực Bắc Homs. 

Tự tin với sự hỗ trợ của lực lượng không quân vũ trụ Nga, Quân đội Syria đang thực hiện các nỗ lực nhằm giành lại quyền kiểm soát miền Nam Syria. 

Người Mỹ lúc này đang vướng trong các vấn đề cân não hơn, đó là cố cân bằng giữa hai lực lượng đối kháng Thổ Nhĩ Kỳ và người Kurd, cố gắng kiểm soát bờ phía đông của sông Euphrates và một phần biên giới Syria-Jordan.

Ai là “bạn”, ai là “thù” của người Nga.

Vào ngày 14/6, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ bày tỏ quan ngại do các báo cáo về các hoạt động quân sự của Quân đội Ả Rập Syria (SAA) tại một trong những khu vực giảm leo thang quân sự ở phía tây nam của Syria. 

Theo nguồn tin truyền thông Iran Fars, tại tỉnh Daraa ở miền nam Syria, giao tranh đã nổ ra giữa SAA và các nhóm đối lập - Các đơn vị của Quân đội Syria tự do (FSA).

Trước đó, Damascus đã đưa ra tối hậu thư cho các chiến binh đối lập ở tỉnh Deraa và Quneitra với yêu cầu tiên quyết là hạ vũ khí đầu hàng và chuyển quyền kiểm soát các lãnh thổ họ đang đứng chân cho quân đội chính phủ. 

Một số chỉ huy đối lập phản hồi rằng họ không có ý định bỏ cuộc. 

Trong cùng thời gian,Quân đội Syria đã loại trừ
mối đe dọa lấn chiếm của nhóm khủng bố Hayaat Tahrir al-Sham - HTS ( Nhóm đổi tên từ Mặt trận al-Nursa của al-Qaeda) ở phía tây nam của thành phố Aleppo. 
Theo kênh truyền thông Syria Al-An đưa tin, các nhóm chiến binh HTS tổ chức nhiều đợt tấn công vào các vị trí của quân đội chính phủ gần làng Khan Tuman nhưng đều bị đẩy lui với thương vong nặng nề.

Tại tỉnh Daraa, hiện tại các đơn vị Quân đội Syria đang tổ chức tấn công mạnh dưới sự yểm trợ của không quân Nga vào các căn cứ của HTS và đồng minh đối lập trong khu vực Tell al-Harra. 

Theo báo Al-Watan, Bộ chỉ huy lực lượng vũ trang Syria đã quyết định di chuyển một số lượng lớn viện quân và xe cơ giới từ các mặt trận khác về phía nam Syria để đè bẹp các chiến binh khủng bố. 

Tại thực địa, các đơn vị SAA tiến vào tiếp quản hoà bình theo yêu cầu của các Hội đồng cư dân địa phương các làng Khan Arnab, al-Chabaria, Deir Maker và Khodr. 

Al-Watan chỉ ra rằng các hoạt động chống lại HTS ở khu vực Umm Batna sẽ liên quan đến hoạt động của các chiến binh lữ đoàn Palestine Liwa al-Quds chiến đấu ở phía chính phủ Damascus. 

Cho đến nay, dân quân người Palestine, là thành viên của Mặt trận nhân dân Giải phóng Palestine (PFLP-GC), mới chỉ tham gia vào các trận đánh ở Đông Aleppo và trong chiến dịch Thép Damascus tại Đông Ghouta và Trại tị nạn Yarmouk ở phía nam Damascus.

Tại các mặt trận kể trên, cùng với các dân quân Shia Iraq, họ thay thế các đơn vị bộ binh Vệ Binh Cách Mạng Iran (IRGC) tham chiến bên cạnh các đơn vị cơ giới và hoả lực của SAA.

Các lực lượng thân chính phủ Syria với sự hỗ trợ của các đồng minh (Nga, Iran), có ý định tiêu diệt các nhóm chiến binh đối lập, các nhóm khủng bố ngoan cố, không thể đàm phán trong khu vực giảm leo thang phía nam Syria sau lễ Ramadan của người Hồi giáo. 

Các cuộc tham vấn liên quan giữa Nga với Mỹ và Jordan đã được tiến hành trong tháng trước, tuy nhiên đã kết thúc trong bế tắc.

Các cuộc đàm phán lên đến đỉnh điểm bằng thỏa thuận Nga-Israel về việc rút quân Iran và các đồng minh Shia Lebanon (nhóm Hezbollah) ra khỏi biên giới phía Bắc của nhà nước Do Thái.
Thoả thuận này đảm bảo an toàn các hoạt động quân sự sắp tới bằng việc tạm ngưng các cuộc không kích của Israel trên lãnh thổ Syria.

Đối với người Israel, đây là một bước tiến cần thiết, khi mà các cuộc tham vấn với người Mỹ và người Jordan không mang lại kết quả gì.
Hoạt động quân sự của lực lượng chính phủ Syria ở miền nam Syria chắc chắn sẽ diễn ra, và hành động tốt nhất là đàm phán để Moscow như một người bảo lãnh cho việc triệt thoái người Iran trên biên giới Syria - Israel.

Israel đã đưa ra việc rút dân quân Shia trên lãnh thổ Syria như một điều kiện để hỗ trợ cho hoạt động chống khủng bố.

Do đó, Tổng thống Putin và Thủ tướng Netanyahu đã thảo luận về tình hình tại Syria trong một cuộc trò chuyện qua điện thoại vào ngày 15/6. 

Nhưng vị thế giám sát của Israel bị hạn chế, và họ vẫn sẵn sàng phòng thủ trên biên giới khi một phần các đơn vị tham chiến là dân quân Palestine, chứ không phải Hezbollah, IRGC Iran. 

Israel vẫn tiếp tục giữ quan điểm nghi ngờ về sự hợp tác chặt chẽ của các lực lượng này.

Như các sự kiện quân sự diễn ra gần đây cho thấy, các nhóm khủng bố như IS và HTS chiếm quân số hàng chục nghìn tên đã ẩn trong các khu vực giảm leo thang dưới vỏ bọc của các chiến binh "đối lập ôn hoà". 

Hiện tại, hai khu vực giảm leo thang tiếp tục hoạt động ở tỉnh Idlib và phía nam Syria, trên tuyến biên giới của Jordan và Israel ở các tỉnh Daraa và Quneitra. 

Hai năm qua, với kết quả thành công của các chiến dịch quân sự và đàm phán liên tục. Chính phủ Syria đã đưa các chiến binh đối lập - khủng bố từ khắp nơi trên đất nước đến Idlib, nhưng tình hình phía nam Syria chưa có nhiều thay đổi. 

Khu vực giảm leo thang quân sự phía nam được thành lập vào tháng 5/2017 sau cuộc đàm phán Astana. 

Vào ngày 8/7 cùng năm, tình trạng và phương án điều hành của cái gọi là khu vực giảm leo thang này đã được làm rõ trong các cuộc đàm phán giữa các đại diện của Nga, Mỹ và Jordan. 

Các nước cử đại diện kể trên sau đó là các nước bảo lãnh và cam kết bảo đảm sự tôn trọng ngừng bắn của phe đối lập và tiếp tục cuộc chiến chống khủng bố bên tại khu vực phía nam. 

Quân đội Syria Tự do (FSA), được Mỹ gọi là "đối lập ôn hoà", đã từng kiểm soát phần lớn lãnh thổ Syria.
Trong hai năm qua, Jordan và Israel đã hỗ trợ FSA bằng tiền và vũ khí, đảm bảo sự xuất hiện thường xuyên của các đoàn xe vận chuyển thực phẩm nhân đạo đến các khu vực dưới sự kiểm soát của FSA. 

Tuy nhiên, kể từ mùa hè năm 2017, tình hình đã thay đổi. Khoảng 55% lãnh thổ của khu vực giảm leo thang phía nam đã bị IS chiếm và HTS chiếm quyền chỉ huy của Phòng tác chiến chung của các lực lượng đối lập tại nam Syria. 

Rõ ràng là đã ở giai đoạn thành lập khu vực giảm leo thang, người Mỹ đã có kế hoạch quân sự của họ bằng cách cung cấp cho các chiến binh viện trợ trực tiếp tiền, vũ khí và nhắm mắt làm ngơ trước ảnh hưởng lan rộng của IS và HTS.

Mỹ đã cố tình chuẩn bị một cuộc tấn công quân sự lớn của phe đối lập vào Damascus, cách khu vực giảm leo thang chưa đến 100 km. 

Trên thực tế, với những mâu thuẫn phe nhóm, kế hoạch kể trên đổ vỡ, và các nhóm đối lập ưu tiên giao tranh với nhau giành lãnh địa hơn là tấn công Damascus. 

Vai trò của khu vực giảm leo thang nam Syria có thể nhằm một mục tiêu có tính chiến lược hơn nhiều: 
Tạo ra một điểm nóng liên tục các hoạt động quân sự của phe đối lập ở phần này của đất nước Syria, tiêu hao các lực lượng quan trọng của Damascus để giảm áp lực quân sự cho vùng phía đông của Euphrates, cũng như ngăn chặn thành lập một khu vực hoà bình của Damascus ở miền trung và miền nam Syria.

Sự tồn tại của một khu vực xung đột như vậy tạo điều kiện cho sự tồn tại lâu dài của căn cứ huấn luyện Mỹ ở al-Tanf.

Các tỉnh Deraa, Quneitra và Suweida được kiểm soát bởi lực lượng đối lập với hơn 50 nhóm vũ trang thuộc nhiều phe phái khác nhau với tổng binh lực lên đến 12 nghìn chiến binh. 

Lực lượng bao gồm bốn nhóm chính. 

Đầu tiên, Quân đội Syria tự do (FSA) bao gồm hơn 20 đơn vị tự xưng phiên hiệu lên đến 7.000 chiến binh được hỗ trợ trực tiếp bởi Thổ Nhĩ Kỳ và Israel và được Phương Tây coi là lực lượng đối lập vũ trang ôn hoà.

FSA kiểm soát 35 đến 40% lãnh thổ của khu vực giảm leo thang. 

Thứ hai, HTS là một liên minh các nhóm khủng bố hoặc Hồi giáo cực đoan có tới 20 nhóm vũ trang với khoảng 3.500 chiến binh. 
HTS được hỗ trợ bởi Arab Saudi. Nhóm này được liệt vào danh sách tổ chức khủng bố quốc tế. HTS kiểm soát từ 30 đến 35% lãnh thổ của khu vực giảm leo thang. 

Nhóm thứ ba, chính là IS với bốn đơn vị  lên đến 1.500 tên khủng bố. IS tồn tại ở đây bằng cách tống tiền từ người dân địa phương. 

IS là một tổ chức khủng bố quốc tế và kiểm soát tới 15 % lãnh thổ của khu vực giảm leo thang. 

Nhóm thứ tư, Ahrar al-Sham (AAS), có năm đơn vị quân sự chính lên tới 800 chiến binh, được hình thành trên cơ sở lãnh địa, liên kết với nhau dưới hình thức thành bang và không liên kết với các nhóm khác. 
AAS kiểm soát lên đến 10% lãnh thổ của khu vực giảm leo thang. 

Giao tranh xảy ra liên tục giữa các đơn vị của các nhóm khác nhau do tranh giành việc phân phối lại các khu vực ảnh hưởng, biến thành xung đột vũ trang giữa các nhóm.

Các lãnh đạo của Quân đội Syria và Ahrar al-Sham sẵn sàng hòa giải dưới những điều kiện nhất định và chuyển lãnh thổ của AAS sang kiểm soát của chính phủ Syria. 

HTS và IS, kiểm soát hơn một nửa lãnh thổ, không có khả năng thỏa thuận hay đàm phán và liên tục gây áp lực lên các nhóm “ôn hoà” hơn làm gián đoạn quá trình hòa giải. 

Số lượng chiến binh "không thể hòa giải" là tương đối nhỏ, khoảng 5.000 tên. 

Chính phủ Syria có thể thiết lập quyền kiểm soát khu vực giảm leo thang phía nam bằng cách đàm phán với các nhóm ôn hoà đồng thời với các hoạt động quân sự chống lại IS và HTS. 

Phương án song hành này hoạt động hiệu quả ở Đông Ghouta và Bắc Homs. 

Ở miền Nam Syria, có tới 60% chiến binh thuộc hai nhóm FSA và Ahrar al-Sham. Phần lớn các đơn vị này phụ thuộc vào viện trợ từ Ankara và Amman. Và đồng nghĩa các nhà tài trợ này có ảnh hưởng đến họ.
Vai trò của Thổ Nhĩ Kỳ có tầm quan trọng tiên quyết, nó thể hiện ngay trong việc đàm phán - tái tổ chức giữa Ankara và Washington về việc rút các lực lượng người Kurd khỏi Manbij (thành phố và các khu vực lân cận nằm phía Bắc Syria)
và bàn giao lại cho các nhóm FSA được Thổ Nhĩ Kỳ viện trợ một cách hoà bình.

Người Nga “mua” Erdogan (Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ) như thế nào?

Hoa Kỳ đang phản ứng dữ dội trước sự hợp tác trong chính trị và quân sự giữa Thổ Nhĩ Kỳ và Nga, trong đó trọng tâm là thương vụ mua sắm hệ thống phòng không S-400, tuy nhiên Washington vẫn tỏ ra thận trọng. 

Bất chấp những áp lực dựa theo chính sách của Quốc hội Hoa Kỳ nhằm ngăn chặn việc chuyển giao lô Máy bay tiêm kích tàng hình F-35 đầu tiên cho Ankara, Nhà Trắng đã lựa chọn không thực hiện việc gây áp lực kiểu này. 

Chỉ đơn giản dựa trên chi phí khổng lồ để nghiên cứu và sản xuất loại tiêm kích kể trên, việc không giao hàng cho đối tác sẽ gây tổn thất không nhỏ cho Lockheed, nhà thầu quân sự cho dự án F-35. 
Trong bối cảnh Lầu năm góc đã tạm ngưng triển khai kế hoạch mua sắm F-35. Đối với Lockheed, việc tìm kiếm khách hàng mới một cách nhanh chóng là điều không thể. 
Chi phí cho loại máy bay này rất đắt đỏ và Tổng thống Mỹ Donald Trump đã nhiều lần chỉ trích Lockheed vì những chi phí không được điều chỉnh và liên tục tăng cao.

Vì vậy, Nhà Trắng đã không đồng ý với yêu cầu của Quốc hội vì nó sẽ làm ảnh hưởng đến mối quan hệ song phương và các vấn đề kinh tế. 

Cuộc bầu cử Quốc hội giữa nhiệm kỳ đang gần tới nơi, và vị trí của các tổ hợp công nghiệp quốc phongt có thể rất quan trọng đối với Tổng thống Mỹ. 

Một phần nhỏ trong chính quyền Mỹ tin rằng việc từ chối cung cấp những chiếc tiêm kích này sẽ giải quyết vấn đề mua S-400 của Thổ Nhĩ Kỳ. 

Tuy nhiên, kết quả của những hành động như vậy có thể sẽ là việc người Thổ mua các tiêm kích Sukhoi của Nga trang bị cho Không quân Thổ Nhĩ Kỳ. Mất thị trường vũ khí Thổ Nhĩ Kỳ là một tổn thất nghiêm trọng đối với người Mỹ.

Cố vấn an ninh quốc gia của Trump, ông J.Bolton đang tích cực sử dụng vấn đề này để làm trọng lượng cho kế hoạch của mình ở Syria.

Thực tế người Mỹ phải chấp nhận rằng Tổng thống Erdogan vẫn nắm quyền lực tại Thổ Nhĩ Kỳ trong ít nhất một thập kỷ nữa.
Đây là kết quả của cuộc bầu cử sớm vào ngày 24/6. 

Nếu gây áp lực cho Thổ Nhĩ Kỳ bằng thương vụ F-35, sẽ là không khôn ngoan và đóng sập cánh cửa tiến hành các cuộc đàm phán về tình hình Syria dài lâu với Erdogan. 

Nhưng tình hình phức tạp ở miền bắc Syria đẩy quyết định của Washington, chính xác hơn là những ý tưởng của Bolton -  đã giảm thiểu sự hiện diện của quân đội Mỹ tại Syria bằng các lực lượng đồng minh. 

Ý tưởng đưa Quân đội Arab Saudi,  Ai Cập và
UAE vào thay thế người Mỹ khả năng cao là đã thất bại, mọi sự trở nên rõ ràng hơn sau khi bắt đầu hoạt động quân sự của Liên quân Ả Rập can thiệp vào Yemen. Tất cả lực lượng mạnh nhất của đồng minh Hoa Kỳ tại Trung đông đều tập trung ở đó. 

Bolton đang bắt đầu thay đổi quan điểm để xác định với Thổ Nhĩ Kỳ về các quy tắc an toàn ở miền bắc Syria. 

Thổ Nhĩ Kỳ có kế hoạch tạo ra một hành lang an ninh dọc biên giới phía bắc Syria-Iraq tới biên giới Iran. 
Manbij sẽ là bước đầu tiên trong việc thành lập khu vực an ninh này, dự kiến khu vực sẽ đi qua các thành phố và vùng lân cận Idlib, al-Bab, Azaz và sẽ kết nối với hành lang an ninh ở miền bắc Iraq, sẽ được hình thành một thời gian nữa (hiện tại Đặc nhiệm Thổ Nhĩ Kỳ đang thâm nhập và thực thi các nhiệm vụ tìm - diệt du kích PKK tại miền Bắc Iraq).

Khu vực an ninh kể trên được lên kế hoạch với chiều sâu 30 đến 40 km trong lãnh thổ Syria. 

Sau các cuộc đàm phán căng thẳng. Ngày 4/6, người đứng đầu Bộ Ngoại giao Thổ Nhĩ Kỳ Mevlüt Çavuşoğlu và Ngoại trưởng Mỹ Michael Pompeo tại Washington đã đồng ý với một “bản đồ” trong khu vực Manbij. 

Quân đội từ Thổ Nhĩ Kỳ và Hoa Kỳ trong các cuộc đàm phán tiếp theo vào ngày 12-13/6 tại Stuttgart đã đồng ý về kế hoạch hành động rút quân của người Kurd từ Manbij, theo tuyên bố của Tổng Tham Mưu Thổ Nhĩ Kỳ ngày 14/6. 

Theo sau việc các đơn vị người Kurd ở Manbij chưa rút quân, kết luận cuối cùng của Nhà Trắng vẫn chưa được thực hiện. 

Kế hoạch rút quân của người Kurd cần được đồng thuận của giới ”lãnh đạo chính trị” Hoa Kỳ.

Số phận của Manbij chỉ rõ ràng nếu có sự đồng thuận giữa Bolton và Lầu Năm Góc (quân đội Mỹ muốn tối ưu hóa tuyến đầu và chuyển bớt lực lượng đến các khu vực ưu tiên sau chiến tuyến), và liên quan đến kế hoạch của Ankara để tạo ra một vành đai an toàn dọc theo toàn bộ đường biên giới Syria -Thổ Nhĩ Kỳ. Không có gì đảm bảo thoả thuận này không ​​thể thay đổi.

Việc tạo ra một khu vực kể trên có ý nghĩa như
sự khởi đầu của của liên minh Thổ Nhĩ Kỳ- người Thổ Nhĩ Kỳ ở Syria. 

Người Thổ Nhĩ Kỳ cuối cùng sẽ phải thay thế các đồng minh Hoa Kỳ ở đó, họ sẽ không thể tham gia vào tiến trình hoà bình đang diễn ra tại Syria được nữa.
Điều này có thể ảnh hưởng tiêu cực đến hiệu quả của  Astana và toàn bộ liên minh hiện tại giữa Ankara và Moscow ở Syria. 

Đồng thời, kế hoạch của Bolton không phải là vô nghĩa. Nó giải quyết một vấn đề địa chính trị rất nghiêm trọng trong một môi trường mà yêu cầu người Kurd chống lại IS đang trở nên không đáng kể.

Họ (người Thổ)  không thể làm việc vì lợi ích của Mỹ trên quy mô Syria. 

Sự leo thang của cuộc đối đầu dân tộc giữa người Kurd và người Arab sẽ làm chậm đi hiệu quả của các hành động can thiệp của Hoa Kỳ tại Syria. 

Sự suy giảm mối quan hệ giữa người Kurd và các bộ tộc Ả rập phía đông sông Euphrates đã xác nhận điều này. 

Nó đang đẩy Washington vào thế phải phục hồi liên minh với Ankara. 

Người Kurd sẽ bị những người Mỹ “vắt chanh bỏ vỏ”, như họ đã làm với các bộ lạc Sunni tại Anbar, những người đã giúp tiêu diệt al-Qaeda ở Iraq. 

Thổ Nhĩ Kỳ có ảnh hưởng đến các nhóm nổi dậy trên khắp lãnh thổ Syria và có thể giữ vững thành trì chống Assad ở Idlib (chủ đề này đang trở nên quan trọng với Hoa Kỳ theo các diễn biến quân sự của Syria với sự hỗ trợ của Moscow và Tehran nhằm loại bỏ các khu vực giảm leo thang). 

Thổ Nhĩ Kỳ có thể hình thành một mặt trận thống nhất các phe nhóm đối lập để tham gia vào các cuộc đàm phán với chính phủ Syria và đàm phán với những người Arab Sunni đang mâu thuẫn nặng nề với người Kurd ở bờ Đông sông Euphrates. 

Chính sách của Bolton giảm thiểu thiệt hại của Hoa Kỳ với hiệu quả tối đa.

Ông Trump nghĩ gì về quan hệ Moscow và Tehran?

Chúng ta hãy xem xét mối quan hệ giữa Damascus, Tehran và Moscow.

Cơ sở của sự khác biệt quan điểm của 3 nước, theo tin đồn là cuộc đối thoại của Nga với Israel mà không tính đến quan điểm của Iran và Syria. 

Tuy nhiên, Chủ tịch của Hội đồng An ninh Quốc gia Tối cao Iran,  Ali Shamkhani bày tỏ sự ủng hộ hoàn toàn hành động của Moscow theo hướng này. 

Ông tuyên bố “Tehran hoan nghênh và hoàn toàn hợp tác với việc chuyển quyền kiểm soát trên tuyến biên giới phía nam Syria vào tay quân đội Syria”. 

Đặc biệt là việc này xảy ra khi một phần của các nhóm dân quân ủng hộ Iran đã gia nhập Vệ binh Cộng Hoà Syria - Sư đoàn cơ giới số 4 đang tham chiến tại nam Syria và Quân đội Syria đã đặt các hệ thống phòng không Pantsir-S1 ở Golan. 

Họ (Iran) đang đứng chân ở khu vực Quneitra (40km từ Damascus) để hỗ trợ các lực lượng chính phủ tấn công vào lãnh thổ đối lập ở miền nam Syria. 

Việc rút các nhóm dân quân Shia khỏi biên giới phía bắc của Israel không phải là mối quan tâm cơ bản đối với Iran. 

Mấu chốt của vấn đề là Iran tạo ra một mối đe dọa trả đũa thường trực cho Israel bằng cách đặt tên lửa tầm trung ở Syria, mà không phụ thuộc vào khoảng cách tới biên giới là bao xa.

Đối với người Iran, điều quan trọng là ngăn chặn mưu đồ xâm lược của Israel và Mỹ. 

Moscow sẽ đứng ra đảm bảo rằng những tên lửa này sẽ không khai hoả về hướng Israel mà không có đủ lý do chính đáng.

Các chuyên gia đánh giá về mối quan hệ giữa Tehran và Moscow ở Syria tin rằng, song song với quá trình tương tác giữa họ, một sự cạnh tranh tiềm ẩn đối với ảnh hưởng trong chính phủ và nhân dân Syria đang diễn ra. 

Iran đang tích cực làm việc với lực lượng dân quân và các nhóm vũ trang địa phương để trở thành một phiên bản của Hezbollah tại Syria.

Lực lượng này cũng như các đơn vị tự vệ địa phương ở Aleppo và các lực lượng dân quân Alawites, Sunni và những nhóm chiến binh Syria khác dưới sự giám sát của các cố vấn Iran, có
một phần hoặc toàn bộ tài chính, vũ khí hiện đang được tài trợ từ Tehran.

Iran cũng đưa các nhóm dân quân Shia nước ngoài đến Syria và thành lập các nhóm bán quân sự - tuyên bố trung thành với chính phủ Syria, nhưng thực tế là một đội quân song trùng cung cấp cho Tehran sự hiện diện quân sự lâu dài ở Syria. 

Moscow thì ngược lại, tăng cường xây dựng các cấu trúc chỉ huy, chiến đấu của quân đội chính phủ và các lực lượng an ninh chính quy bằng cách cung cấp vũ khí và xe cơ giới cũng như huấn luyện.

Các cố vấn quân sự Nga đã tham gia vào việc thành lập Quân đoàn tình nguyện xung kích số 4 người Alawite Syria để tham chiến ở Latakia, và sau đó là Quân đoàn tình nguyện xung kích số 5 với nhiệm vụ xung kích trên toàn lãnh thổ Syria, nhưng thực tế là hạn chế do ảnh hưởng của Iran. 

Viễn cảnh hình thành một lực lượng quân sự có khả năng thực hiện các nhiệm vụ mà không có sự tham gia của các nhóm dân quân ủng hộ Iran đã gây sự chú ý của Tehran.

Người Iran đã cố gắng khắc phục tình hình và đạt được sự đồng thuận để nhóm dân quân Hezbollah Syria tham gia quân đoàn 5. 

Theo các nguồn tin khác, cuộc tranh giành ảnh hưởng của Nga-Iran được thể hiện ngay cả ở Đông Aleppo, dưới sự kiểm soát của Damascus vào tháng 12 năm 2016. 
Ví dụ: Moscow tìm cách bình thường hóa quan hệ với người dân địa phương thông qua đối thoại với các trưởng lão, sử dụng các Cảnh binh người Hồi giáo Nga đến từ các nước Cộng hoà Chechnya, Kabardino-Balkaria và các nước cộng hòa Bắc Caucasian khác, với đa số là Hồi giáo Sunni tương đồng với đa số người dân Syria.

Một dạng tương tác như vậy cũng diễn ra tốt đẹp với lực lượng an ninh người Nga gốc Armenia Thiên Chúa Giáo, hoạt động thành công tại các khu phố của người Armenia Syria.

Tehran phải cố gắng mở rộng ảnh hưởng của mình ở Đông Aleppo thông qua việc hình thành các lực lượng địa phương theo Hồi giáo Shia không che dấu định hướng ủng hộ Iran của họ.

Các nhóm này sẽ khôi phục các cơ sở giáo dục và mở ra các trung tâm giáo dục văn hoá theo định hướng Hồi giáo Shia, làm trầm trọng các mâu thuẫn dân tộc và tôn giáo ở Syria, vốn đã được các nhóm khủng bố sử dụng là cái cớ cho việc kêu gọi Thánh chiến và thu hút chiến binh ngoại quốc. 

Do đó kết luận của các chuyên gia Hoa Kỳ như sau:

“Điều quan trọng là, Moscow đang duy trì đối thoại với Washington về cuộc xung đột Syria không chỉ đơn thuần là một cuộc đối thoại bình đẳng, nó khiến Iran cảm thấy mối đe dọa sau lưng.
Nhưng việc Iran sẵn lòng chấp nhận những nhượng bộ của Nga về nhiều vấn đề khác nhau là một thông điệp rất đáng nghi ngờ. 

Sẽ là hợp lý hơn nếu Iran thúc đẩy Nga không đối thoại với quân đội Mỹ. 

Cho đến nay Tổng thống Trump có vẻ lạc quan về liên minh của Moscow với Tehran hơn các nhà ngoại giao, người Mỹ chỉ cần không can thiệp, tự khắc vấn đề sẽ phát sinh. 

Đối với việc tạo ra các chân rết của người Iran, hãy cứ để họ tạo ra.

Đây sẽ là một câu hỏi hóc búa cho chính quyền ở Damascus, chứ không phải Moscow.

Lợi ích của Nga không bị đe dọa, bởi vì nếu thiếu sự hỗ trợ của Nga, người Iran sẽ không thể giữ tình hình ở Syria dưới sự kiểm soát của chính phủ Assad, và thậm chí không có cơ hội để phát triển lực lượng của họ. 

Iran đã chứng minh điều này vào đầu cuộc chiến,  các nỗ lực của các đơn vị vũ trang Iran và Syria bất thành đến mức dẫn tới kết quả tồi tệ và cuối cùng là sự can thiệp của Lực lượng Không quân vũ trụ Nga.”